Abstract: The greatest scientist of 20th century Albert Einstein once said: “Take care not to make the intellect our god; it has… powerful muscles, but no personality”. But despite Einstein’s warning, scientism for a long time has made science our god. However, in a world of uncertainty, scientism is becoming obsolete…
Nhà khoa học vĩ đại nhất thế kỷ 20 từng nói: “Chú ý đừng biến trí tuệ thành chúa của chúng ta; nó có… sức mạnh cơ bắp, nhưng phi nhân tính”. Nhưng bất chấp cảnh báo của Einstein, chủ nghĩa duy khoa học trong một thời gian dài đã biến khoa học thành chúa. Tuy nhiên, trong một thế giới bất định, chủ nghĩa duy khoa học đang trở nên lỗi thời… [Phát biểu của Phạm Việt Hưng tại Hội thảo giới thiệu sách “From Certainty to Uncertainty” của David Peat, do NXB Tri Thức và Nhóm Book-Hunter đồng tổ chức ngày 26/03/2015 tại 53 Nguyễn Du]. Tiếp tục đọc
Monthly Archives: Tháng Ba 2015
Những vị Thánh tôi thấy (The Saints I have seen)
Viết tặng con gái, nhân ngày sinh nhật của con, 19/03/2015
Trong thế giới ngày nay, khi cuộc đua tranh làm giầu trở thành một lẽ sống, giáo dục, âm nhạc, nghệ thuật và nhiều giá trị tinh thần cao quý khác bị thương mại hóa, con người ngày càng vô cảm, đạo đức xuống cấp trầm trọng, nạn đói và nhiều bệnh dịch hiểm nghèo vẫn đang hành hạ một bộ phận rất lớn trong nhân loại,… thì sự kiện hơn 40 tỷ phú trên thế giới tuyên bố hiến tặng hầu hết tài sản của mình cho quỹ từ thiện Melinda Gates [1] phải được xem là một hành động vô cùng cao cả, thánh thiện – một tấm gương sáng chói nhắc nhở cho chúng ta thấy giá trị cốt lõi của con người là LÒNG NHÂN.
Với tôi, đó là những vị Thánh đang sống cùng chúng ta. Tiếp tục đọc
Cảm nhận ánh đèn sân khấu
Đối với tôi, một trong những cuốn phim bất hủ nhất của mọi thời đại là Limelight (Ánh đèn sân khấu) của Charlie Chaplin. Trong phim ấy, ông già nghệ sĩ Calvero bị rơi vào tình trạng suy sụp khi khán giả chán ngấy những trò diễn của ông, lục tục bỏ rạp ra về. Nhìn ông đau khổ mà tôi ứa nước mắt. Nhưng thật may mắn, cuối cùng ông không sụp đổ. Ấy là nhờ cô Terry – cô vũ nữ mà chính ông đã cứu vớt và nâng đỡ trước đây khi cô định tự tử. Bây giờ đến lượt cô an ủi và động viên ông, khẳng định với ông rằng cuộc sống có ý nghĩa, và chính ông đã làm nên ý nghĩa đó bởi tình yêu thương…
Mỗi chúng ta có một sân khấu của mình. Sân khấu của tôi được thu nhỏ lại trên trang PVHg’s Home, ở đó cũng có những ánh đèn – những lời an ủi và động viên quý báu của độc giả không kém gì lời của cô Terry… Tiếp tục đọc